1. Một kiếp người phù vân giăng lối, mãi mê tìm danh lợi giữa đời. Phận bọt bèo phù phiếm qua mau, biết sao ngày sau rồi sẽ về đâu?
2. Một kiếp người mỏng manh như lá, không qua trọn, qua trộn bốn mùa. Chỉ một lần gặp gió mưa sa, cuốn trôi đời ta về cõi trơi xa.
3. Một kiếp người phù hoa nối bước, suốt cuộc đời theo người đến cùng. Mà cuộc đời là kiếp dung thân, chóng qua người ơi!.
4. Một kiếp người tựa hoa tươi thắm, mau phai tàn theo làn gió buồn. Một đời người là áng mây trôi, chóng qua mà thôi về với trùng khơi.
Ôi! Đời người như kiếp rong rêu lênh đênh trên dòng. Biết dạt về nơi đâu chốn nhân gian sầu vương ai oán. Ôi! Phận người sao quá mong manh chóng qua trong đời, thoáng chỉ một giây thôi cũng trở về cát bụi người ơi!
Đinh Công Huỳnh
0 Nhận xét