Tôi là ai? Tôi sinh ra để làm gì?

Tôi là ai?

Tôi sinh ra để làm gì?

Tôi sống để làm gì?

Tôi tồn tại để làm gì?

Những câu hỏi thường xuất hiện những lúc bạn thất bại, chán chường và mất phương hướng. Chúng có thể khác nhau về mặt ngôn ngữ nhưng có chung mục đích để mỗi cá nhân tự định vị mình trong cuộc sống.

Tôi là ai?

Chúng ta hãy thử lật lại vấn đề: Vậy những câu hỏi kiểu này có phải đặt ra để mỗi cá nhân tự tìm câu trả lời cho mình không? Liệu bạn có thể tự trả lời: mình là người quan trọng, thông minh, xinh đẹp không? Bạn có thể tự mình tìm thấy một câu trả lời chính xác không?

Với bố mẹ bạn là người quan trọng nhất, với kẻ trên đường bạn chỉ là người dưng nước lã. Với người này bạn chỉ là đồng nghiệp, với người kia bạn là một nửa đời họ. Với các fan hâm mộ, bạn sinh ra để tỏa sáng, nhưng với ông chủ, bạn chỉ là một người làm công không hơn không kém. Bạn là ai rõ ràng câu trả lời chỉ đúng trong một mối quan hệ nhất định.

Tôi sinh ra để làm gì? Tôi sống để làm gì?

Không phải đến bây giờ bạn hay tôi mới đặt những câu hỏi này, mà chúng đã có từ rất xa xưa, từ khi loài người biết tư duy và tự nhận thức về mình. Ai sống cũng phải có lúc chết, cát bụi lại trở về với cát bụi, vậy thì ta sống để làm gì? Người theo đạo Phật tin vào cõi Luân hồi, người theo Thiên chúa tin vào Thiên Đường-Địa Ngục, nhưng không có một học thuyết hay cá nhân nào đưa ra được một đáp án chung tận cùng toàn vẹn, vẫn mãi còn đó câu nói bất hủ của Shakespeare “Tobe or not tobe”.

…Có cô gái 19 không biết rằng cuộc sống có những câu hỏi, cũng chẳng cần hiểu ý nghĩ của mọi việc bản thân làm

Có chàng trai 25 tuổi không muốn đặt câu hỏi, vì cậu ta đã có đủ rắc rối và sự muộn phiền rồi

Có một người đến tuổi 40 mới dám hỏi, vì đó là người luôn khép chặt cánh cửa nhà mình.

Có người đến khi sắp vĩnh biệt mới biết đặt câu hỏi về câu hỏi quan trọng nhất cuộc đời.

Chúng ta thường hành động, hành động và hành động mà quên tự vấn rằng: Mình đang theo đuổi cái quái gì vậy? Cho đến khi nhận ra tất cả là một kế hoạch thất bại, chúng ta không làm việc chúng ta thích, và đã quá muộn để xuống tàu.

Cô gái lớn lên và trở thành một người 25 tuổi đầy khó khăn và bất hạnh.

30, cô gái là một tiến sĩ kinh tế học, thành lập gia đình và lao vào làm việc cật lực

Cuối đời, cô mới tự hỏi: Mình đã sinh ra để làm gì ?

… Dù bạn là ai, dù công việc của bạn là gì, dù tài sản hay tài năng của bạn lớn đến đâu, nếu không được làm việc bạn thích, trở thành người bạn muốn, hay suy nghĩ như chính bạn. Đó là dấu hiệu cho thấy bạn đang không hạnh phúc. Dấu hiệu của việc không lắng nghe cảm xúc, lắng nghe trực giác của chính mình.

Công việc của bạn là lắng nghe tiếng gọi của trái tim.

Bạn muốn trở thành một họa sĩ thay vì cầm bản vẽ và cháy mặt ở công trường. Bạn muốn trở thành giáo viên thay vì là một nhà kinh doanh thành đạt, …

Bạn cần làm những gì bạn muốn, đó là những gì mà con tim bạn nói rằng: “Hãy đi đi, và bạn thành công”

Đăng nhận xét

0 Nhận xét